Tôi đã đọc thể loại truyện trinh thám của khá nhiều tác giả. Ngoại trừ Dan Brown, Lôi Mễ là tác giả thuyết phục tôi nhất. Vì thế tôi đã đọc truyện sông ngầm trong một khoảng thời gian quá ngắn vì nó quá thu hút tôi, khiến tôi không thể rời ra được.
Hồi hộp dõi theo từng tình tiết của câu truyện, tôi cảm thấy Phương Mộc trở nên gần gũi vô cùng. Anh là hiện thân của công lí, của tính nhân đạo cảm hóa và thuần phục cái ác. Có ý kiến cho rằng tình tiết Sông ngầm là chưa hợp lí, song tôi cho là nó hoàn toàn hợp lí nếu người cảnh sát muốn bảo vệ toàn diện con tin và đó là mục tiêu của Phương Mộc.
Cái kết truyện có chút cay đắng kẻ tội phạm thanh trừng lẫn nhau mà chết chứ không phải nhờ pháp luật, cuộc sống vẫn có những góc khuất, mảng tối như vậy. Nhưng dù sao những người bị hại cũng có thể yên lòng phần nào nhờ cách giải quyết thông minh của Phương Mộc.
Đọc truyện của Lôi Mễ, cảm thấy 1 nỗi buồn phảng phất, nhưng trong lòng vẫn tồn tại 1 niềm tin vô hình rằng cuộc sống vẫn còn sự công bằng.
Một cuốn truyện tuyệt vời, chỉ trừ cái bìa! Mọi người đừng bỏ qua truyện hay này nhé. Đọc truyện tại : https://webtruyen.com/song-ngam/
Đọc truyện của Lôi Mễ, cảm thấy 1 nỗi buồn phảng phất, nhưng trong lòng vẫn tồn tại 1 niềm tin vô hình rằng cuộc sống vẫn còn sự công bằng.
Một cuốn truyện tuyệt vời, chỉ trừ cái bìa! Mọi người đừng bỏ qua truyện hay này nhé. Đọc truyện tại : https://webtruyen.com/song-ngam/
Tác giả bài viết : Tạ Hồng Bản